Rambutan

Chôm Chôm

Chom chom

Giá bán :
59.000 đ

Sự tích cây chôm chôm

Ở một vùng quê xa xôi của Philippines, nơi gần với ngọn núi Rabba, có một cặp vợ chồng tên là Kandoy và Pising sinh sống.

Mỗi ngày người chồng Kandoy sẽ đi vào rừng để nhặt củi về đốt làm than, sau đó người vợ Pising bày bán trong chợ thị trấn.

Cả hai vợ chồng đều mong muốn được ban phước lành là một đứa con.

Vào một ngày nọ khi vào rừng lấy củi Kandoy phát hiện ra một hang động ở trung tâm khu rừng.

Anh thầm nghĩ: “Sao ở đây lại có cái hang này nhỉ, vậy mà trước nay mình chưa từng thấy nó”.

Mặc dù có đôi chút do dự, nhưng anh vẫn quyết định đi vào hang xem và vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy một con nai sắp bị con hổ ăn thịt. Thương cảm cho con nai xấu số, Kandoy đã ném một khúc gỗ vào con hổ, khiến con vật giận dữ bổ nhào về phía Kandoy.

Nhưng may mắn thay, Kandoy vẫn nắm chặt chiếc rìu và chém trúng cổ con hổ khiến nó bị thương nặng. Với vết thương đang rỉ máu trên cổ, con hổ chạy trốn khỏi hang.

Lúc này Kandoy vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy máu của con vật hung tợn không phải là màu đỏ mà lại là màu xám!

Anh thầm nghĩ: “Sao kỳ lạ vậy nè, mình chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì như thế!”.

Cuối cùng những giọt máu khô lại nhanh chóng và biến thành đống tro tàn.

Sự chú ý của Kandoy bắt đầu chuyển sang con nai đang sợ hãi và anh quyết định tiếp cận nó.

Nhưng Kandoy đã bị sốc khi con nai thay đổi hình dáng ngay trước mặt mình. Hóa ra con nai đáng thương chính là một nàng tiên xinh đẹp với những vết thương trên khắp cơ thể. Các vết thương đó đang rỉ ra dòng máu màu trắng tinh khôi.

Quả thật anh không thể tin vào những gì mà mình chứng kiến. Anh vừa sốc và vừa sợ hãi. Vì vậy Kandoy định chạy nhanh về nhà, nhưng đã bị nàng tiên ngăn lại.

Nàng tiên nói: “ Cảm ơn anh bạn của tôi”, “Anh đã cứu tôi  thoát khỏi tên pháp sư da đen. Tên của tôi là Rodona và tôi là người chăm sóc khu rừng này. Tôi cũng biết anh đến đây mỗi ngày để hái quả rừng và lấy củi. Tôi biết trái tim của anh tốt đẹp đến nhường nào”.

Trong lúc đó Kandoy vẫn không thể nào thốt lên lời.

Nàng tiên Rodona nói thêm: “Con hổ hung tợn anh vừa thấy tên là Matesa. Bà ấy muốn có được khu rừng này để làm nơi săn mồi cho mình. Và nếu điều đó xảy ra, bà ta có thể sử dụng sức mạnh trên những loài cây và động vật sống trong khu rừng này”.

Kandoy hỏi: “Nếu bà ấy là một pháp sư tại sao bà ấy không sử dụng phép thuật đối với tôi?”.

Nàng tiên trả lời: “Matesa không có quyền lực đối với cây cối, động vật và con người trong khu rừng này, trừ khi bà ta có trái tim của tôi”.

Lúc này Kandoy vô cùng lo lắng khi nhìn thấy các vết thương của nàng tiên. Anh bảo: “Cô đang bị thương rất nặng, tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu cô đi cùng tôi về nhà để vợ tôi xử lý vết thương của cô”.

Nhưng trước khi trút hơi thở cuối cùng Rodona đã nói với Kandoy rằng: “Tôi sẽ không sống được lâu hơn nữa và trong lúc tôi vẫn còn có một chút quyền lực, thì anh và vợ của anh sẽ được tôi ban phước cho một đứa trẻ. Nhưng điều ước duy nhất của tôi là khi tôi chết đi, anh hãy lấy trái tim tôi ra và thiêu rụi nó. Sau đó, anh hãy cho tro vào một cái lọ và giấu trong nhà của mình. Nó chính là sự bảo vệ dành cho anh và khu rừng để chống lại mụ Matesa độc ác”.

Kandoy đã làm theo lời chỉ dẫn của nàng tiên và anh kể cho vợ mình chuyện gì đã xảy ra khi về nhà. Sau 9 tháng, người vợ Pising của anh đã sinh ra một bé gái khỏe mạnh. Sự xuất hiện của đứa trẻ quả thật là niềm vui khôn xiết với cặp đôi này.

Họ đặt tên cho con gái là Rabona, kết hợp giữa núi Rabba và tên của nàng tiên Rodona.

Theo thời gian Rabona lớn lên trong cuộc sống hạnh phúc. Và đôi vợ chồng gần như đã quên đi tấn bi kịch đã xảy ra với nàng tiên Rodona trong hang động năm nào.

Họ thống nhất với nhau rằng con gái của họ sẽ không bao giờ được biết chuyện gì đã xảy ra vào ngày hôm đó.

Khi Rabona sắp bước sang tuổi 16, cô bé nhìn thấy một con mèo trắng trong rừng. Con mèo này hơi khác thường vì nó có những biểu cảm giống như những con thú màu da cam (hổ). Vì vậy, Rabona đã mang con mèo về nhà của mình.

Vào lúc đồng hồ điểm 12 giờ, con mèo kỳ lạ đã thay đổi hình dạng của nó, hóa ra nó chính là mụ Matesa. Bà đã làm phép nguyền rủa con gái của đôi vợ chồng. Nhưng đúng lúc đó người cha đã tỉnh dậy do những lời khấn vái thì thầm của mụ pháp sư.

Kandoy hét lên: “Tránh xa con ta ra!”

Nhưng mụ Matesa cười to và nói rằng: “Hahaha! Ngươi không thể làm gì đâu Kandoy à! Ngươi hãy nhớ lại những gì mà ngươi đã làm với ta. Nó đã khiến ta phải tìm kiếm nhiều loại phép thuật khác để chữa lành vết thương sâu hoắm mà ngươi đã gây ra cho ta khi cứu giúp Rodona!”.

Ngay lúc đó Kandoy nhớ đến đống tro tàn của trái tim Rodona. Vì vậy anh nhanh chóng đi lấy chiếc lọ và rắc nó xung quanh mụ pháp sư độc ác khiến Matesa không thể cử động, vì nó đã quấn quanh mụ pháp sư.

Tận dụng thời cơ đó Kandoy nhanh chóng đi lấy chiếc rìu của mình và giáng mạnh vào Matesa, giúp Rabona tỉnh giấc và cô bàng hoàng đến mức ôm chặt lấy bố mẹ.

Vài ngày sau Rabona bỗng thấy mái tóc của mình ngày càng dài và dày hơn.

Cha cô bảo rằng: “Có lẽ là vì lời nguyền của Matesa”.

Họ lập tức tìm đến Isko, một  thầy cúng dân gian sống ở thị trấn lân cận.

Thầy cúng nói: “May mắn thay, mụ pháp sư không kịp hoàn thành lời nguyền của mình. Chúng ta vẫn có thể ngăn bộ tóc phát triển. Nhưng có một điều là chúng ta không thể làm cho mái tóc bớt dày đi”.

Và kể từ đó tóc của Rabona trở nên dày hơn trước sự bất lực của thầy cúng. Cô luôn được mẹ bảo rằng hãy sửa mái tóc của mình để nó không gây phiền toái cho cô, mỗi khi Rabona đi học hoặc làm công việc nhà.

Có lẽ chính sự thay đổi này mà thái độ của Rabona cũng thay đổi theo. Cô trở nên lười biếng cả trong việc học lẫn việc nhà. Cô cũng không còn lẩn quẩn xung quanh để giúp đỡ mẹ nữa. Cô bé thậm chí còn không muốn sửa sang mái tóc. Rabona đã biến thành một con người hoàn toàn khác trước rất nhiều.

Nhiều lúc Rabona hậm hực nói rằng: “Mẹ ơi mẹ có thể đi nấu cơm giúp con không? Con không muốn làm gì cả, mái tóc này làm con khó chịu quá. Đó là lý do vì sao con nên được chăm sóc”.

Khi đó người mẹ Pising khuyên nhủ: “Con của mẹ đừng đánh mất hy vọng. Con hãy tiếp tục cuộc sống và tìm mọi cách để vượt qua khó khăn này”.

Nhưng Rabona không chịu nghe và hét lên: “Dù gì đi nữa thì con đã quá mệt mỏi vì chuyện này! Mẹ hãy đi đi và mang cho con một cái gì để ăn. Đó là do lỗi của mẹ. Do mẹ mà con đã trở thành như thế này!”

Người mẹ đáng thương dịu giọng: “Nếu con cảm thấy như vậy thì mẹ xin lỗi. Nhưng tất cả mọi thứ mà cha mẹ đã làm đều là dành cho con. Được rồi mẹ sẽ tự nấu cơm và làm cho con một cái gì đó để ăn”.

Vào một đêm nọ, Rabona bỗng dưng nghĩ đến việc đốt nhà trong khi cha mẹ đang ngủ.

Cô bé cẩn thận chất một số cành cây khô xung quanh túp lều và rời khỏi đó. Cô thậm chí còn không tạo ra bất kỳ tiếng động nào để tránh đánh thức cha mẹ cô.

Khi Rabona bắt đầu châm lửa, xung quanh cô bỗng sáng rực như ánh sáng ban ngày. Vùng đất bỗng dưng lơ lửng trong không khí và bay vòng quanh cô, cho đến khi Radona nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp ngay trước mắt mình: “Ta là Rodona”.

Rabona hỏi trong sợ hãi: “Cô chưa chết à?”

Nàng tiên trả lời: “Ta vẫn sống trong trái tim của cha mẹ cô, ta kết nối được với cô là bởi vì ta đã đưa cô đến với họ. Chính ta đã ban phước lành cho họ vì lòng tốt của hai người.

Thực tế ta vẫn tồn tại trong chính con người cô. Nhưng cô đã thất bại trước cuộc chiến với Matesa. Và ta đã không kết thúc sinh mệnh của mình khi trút hơi thở cuối cùng trong hang động ở núi Rabba. Sự thật là trận chiến vẫn đang tiếp diễn bên trong trái tim của cô”.

“Cô đã thay đổi chỉ vì những thử thách nhỏ”, Rodona nói thêm. “Cô thậm chí còn nghĩ đến việc làm chuyện xấu xa với cha mẹ của mình. Mặc dù cô được cho là một món quà dành cho họ và cũng là một phước lành. Nhưng cô đã làm gì? Cô thậm chí còn muốn giết chết họ!”.

Rabona cảm thấy mình rất tệ khi nghe thấy những điều đó. Cô bé đã xin lỗi và mong muốn nàng tiên tha thứ cho mình.

Rabona cầu xin: “Xin hãy tha thứ cho con. Con sẽ không lặp lại điều này một lần nào nữa. Con chấp nhận mọi hình phạt. Con không muốn trở thành gánh nặng cho họ nữa. Con ước mình có thể quay ngược thời gian để mang đến hạnh phúc cho ba mẹ”.

Những nàng tiên lại nói: “Bây giờ đã quá trễ rồi. Đêm nay Trái Đất sẽ nuốt chửng cô. Nhưng vì cô đã hối cải, nên cha mẹ cô sẽ không hoàn toàn đánh mất cô. Hãy chứng minh rằng cô không phải là gánh nặng đối với họ”.

Và trong lúc mọi thứ xung quanh vẫn còn sáng rực thì nàng tiên đã biến mất.

Sáng hôm sau, không một ai tìm thấy được Rabona. Và người mẹ Pising của cô đã khóc khi nhìn thấy đông cây khô và lớp lá dưới túp lều của mình cùng với một que diêm bên cạnh. Họ nghĩ rằng con gái đã cố gắng đốt nhà của mình.

Gần nơi que diêm, đôi vợ chồng nhìn thấy một loài cây đang mọc với những chiếc lá khác thường.

Kandoy nói: “Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy loài cây kỳ lạ như thế này!”

Sau đó cặp đôi đã chăm sóc cái cây kỳ lạ. Nó đã phát triển thành một loài cây cao lớn và cho rất nhiều quả. Cô Pising đã bật khóc khi nhìn thấy trái của loài cây này. Lớp lông bên trên lớp vỏ của nó rất giống với những sợi lông dài và trái cây thì có vị ngọt khi cô nếm thử.

Lúc này người chồng Kandoy bảo: “Đây có lẽ là Rabona”, “Bằng cách nào đó, chúng ta vẫn còn một cái gì đó để nhắc nhở chúng ta về sự tồn tại của con bé. Tôi biết ơn vì chúng ta đã không đánh mất Rabona hoàn toàn”

Kể từ đó loại quả này được gọi là Rabona. Sau đó nó được đổi tên thành Rabonan và bây giờ chúng ta gọi là rambutan. Đây là một trong những loại trái cây ngọt ngào nhất mà con người chúng ta đã may mắn có được.

Nguồn: Chuyện cổ Philippines

Sản phẩm tương tự

Nhãn
VND 16.000
Bòn bon
VND 160.000
1
VND
one_mp-1